Nghe Lâm Tương Thân nói, mọi người theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên thấy phía bụi rậm trên đỉnh núi có động tĩnh — đúng là có người đang men theo vách đá mà xuống.
“Bọn họ chọn chỗ này cũng không kỳ lạ,” Võ Khâu Sơn giải thích với gương mặt đầy tuyệt vọng của Đường Hoa, “Xung quanh thung lũng có nguồn nước, muốn chơi trò trốn tìm với cảnh sát trong rừng núi, ít nhất cũng phải đảm bảo sống sót trước đã.”
Việc chọn chỗ mai phục này hoàn toàn không phải ngẫu nhiên. Tuy Đường Hoa tiện tay chỉ một khu gần đây, nhưng việc xác định chính xác vị trí dưới chân vách núi là sau khi cả nhóm đã phân tích kỹ lưỡng.
“Lý thuyết thì nghe ổn đấy, nhưng sao tôi cảm thấy mình giống như thám tử Conan, đi tới đâu cũng đụng phải tội phạm thế này?” – Đường Hoa rầu rĩ.
Vương Viễn Đằng vỗ vai anh ta, “Vậy nên cậu rất hợp để đóng vai trẻ con biết phá án.”
Đường Hoa chỉ thiếu nước bay lên trời vì coi thường câu đó.
Trên vách núi, tiếng động càng lúc càng lớn. Sầm Liêm ra hiệu mọi người ngừng nói chuyện, đồng thời ẩn nấp lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT