“Tra được một số người từng ngồi bốt công an với Thường Tấn Võ,” Khúc Hàm đẩy một chồng hồ sơ lên bàn Sầm Liêm, giọng vẫn lạnh như mọi khi. “Đa phần đều là đám đấm thuê, tép riu đầu đường xó chợ, vài tên thì chỉ là mấy thằng lưu manh vặt, nhìn thế nào cũng không giống dân chuyên trộm mộ.”
Cô gác tay lên ghế, thản nhiên nói tiếp: “Anh có rảnh thì tự xem đi. Tôi nhìn rồi, thấy chẳng có cái nào có giá trị.”
Sầm Liêm nghe xong thì hơi khựng lại một chút. Anh cảm thấy lời Khúc Hàm có gì đó là lạ… nhưng chưa kịp nghĩ kỹ thì bị đống hồ sơ kéo trở lại hiện thực. Án mạng đang trước mắt, không có thời gian phân tích ngữ điệu của cô.
Anh lật từng trang hồ sơ. Trong đầu chỉ có một chuyện: vứt xác không thể là việc một người làm. Nhất là khi giờ đây họ đã gần như chắc chắn vẫn còn một phần thi thể chưa tìm thấy – và rất có thể đang bị đông lạnh, cất giấu ở một nơi mà hệ thống theo dõi không với tới.
Nếu chiếc xe minibus màu trắng kia đã từng chở thi thể, thì bọn chúng chắc chắn đã lén đưa phần còn lại đi giấu ở một chỗ khác từ lâu.
Những tên “ngựa con” – tay chân vặt, không quan trọng – rất thích hợp cho kiểu nhiệm vụ này. Dễ xài, dễ bỏ. Giao cho chúng vác xác đi vứt là hợp lý.
Khúc Hàm vừa dứt lời thì điện thoại cô đổ chuông. Là Trụ Kiến Cục gọi đến. Cô đứng dậy, vừa đi vừa nói: “Danh sách đó tôi để lại, anh xem xong thì nhớ cập nhật lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play