Sầm Liêm thật ra không quen lắm với mấy màn kịch tình cảm bất ngờ của Cục trưởng Trần, nhưng vẫn phải cố giữ biểu cảm bình tĩnh như một người lính do chính Trần Tín Vinh rèn luyện ra. Vấn đề là, lúc từ văn phòng bước ra, anh vẫn có cảm giác hơi… gượng gạo.
Hồi còn ở đồn Tân Hà, anh gần như trong suốt, cảm giác tồn tại siêu thấp. Đến mức có lúc anh nghi ngờ Trần cục trưởng là đến lúc điều tra án mạng ở Khang An mới nhớ ra trong đội còn có một người tên Sầm Liêm. Nghĩ thì hơi buồn cười, nhưng đúng là ngày đó ở sở, anh gần như vô hình.
Dù sao đi nữa, vụ án lần này với Chi viện đại đội mà nói cũng xem như đã đến hồi kết.
Buổi chiều, mọi người quay về Cục thành phố. Vừa vào văn phòng dỡ đồ, ai về nhà nấy. Có người về thẳng ký túc, có người về nhà ngủ. Đều là kế hoạch nghỉ ngơi tử tế sau mấy đêm trắng.
Mấy đêm liền chạy hiện trường phá án, ai cũng đuối.
Sầm Liêm trở về ký túc xá không nhớ nổi mình lên giường lúc nào, chỉ biết lúc mở mắt thì trời đã sáng hôm sau. Nhờ đồng hồ sinh học dậy sớm, chưa đến 8 giờ sáng anh đã tỉnh. Người vẫn còn mỏi nhừ, quần áo hôm qua vẫn chưa thay, đồng phục còn nguyên trên người.
Ký túc xá ở Khang An điều kiện khá ổn. Sau khi rửa mặt chỉnh trang xong, Sầm Liêm vừa bước ra định đi kiếm gì ăn thì thấy Võ Khâu Sơn cũng đang từ dãy nhà đi ra. Hai người liền rủ nhau ra quán ăn sáng quen thuộc ngay cạnh Cục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play