Lâm pháp y đứng ngay trước cửa, ánh mắt lập tức dừng lại trên chiếc bình thủy tinh màu nâu. Sắc mặt cô thay đổi rõ rệt, nhanh chóng đeo hai lớp găng tay rồi mới cẩn thận bước đến kiểm tra. Sau khi xác nhận xong, cô mới thở phào nhẹ nhõm:
“Còn tưởng là axit nitric đậm đặc, hóa ra chỉ dùng chai nâu đựng axit thường.” Cô đưa cái chai cho Viên Thần Hi, “Khuôn mặt nạn nhân bị phá hủy bởi axit đậm đặc. Nếu chai này đúng là chai chứa axit hung thủ đã dùng, rất có thể trên bề mặt vẫn còn lưu lại dấu vân tay.”
“Nhưng nếu là axit nitric thì sao?” Đường Hoa hạ giọng hỏi, vẫn cảm thấy lạnh sống lưng.
“Chai thì không sao,” Sầm Liêm đã đi tới cửa căn phòng tầng 3, “Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng có người dùng loại dung dịch này làm chất lỏng chế tạo thuốc nổ.”
Đường Hoa rụt cổ lại, tuy vậy, cậu vẫn cảm thấy chỗ này chắc không có phần tử khủng bố phát rồ đến thế.
“Bình axit này có thể là lấy từ phòng thí nghiệm nào đó. Nhãn chai vẫn còn, chắc là loại dùng trong thí nghiệm.” Viên Thần Hi tìm một góc có ánh sáng tốt, bắt đầu xử lý vết vân tay. Rất nhanh, cô quét được vài dấu rõ nét. “Không hiểu sao đám người này lại để cái chai ở đây.”
Sầm Liêm vẫn đang dùng kẹp giấy phá ổ khóa. Khi bước vào bên trong, ngay lập tức có một cảm giác quen thuộc khó diễn tả lướt qua trong đầu hắn. Từ xa hắn đã thấy máy nước nóng gắn ngoài cửa sổ – đúng là khung cảnh hắn từng nhìn thấy khi cảm ứng được “hồ sơ phạm tội” của Võ Giai Nguyệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play