Gần khối đá lớn kia, trong lớp bùn đáy sông mơ hồ có thể thấy dấu vết xương trắng – dường như đã ngâm dưới nước rất lâu, hơn nữa còn cực kỳ vụn vỡ.
“Dưới lớp bùn ở lòng sông có thi thể.” Võ Khâu Sơn thở dài, quay sang những người khác nói: “Gọi chi viện đi, chị Lâm giờ này chắc chắn không tới kịp đâu.”
Từ thành phố Khang An chạy tới chỗ này, Lâm Tương Thân ít nhất cũng cần năm, sáu tiếng đồng hồ. Nhưng đội pháp y ở Dương Châu chỉ mất khoảng một tiếng rưỡi là tới được, tính ra vẫn dư thời gian hơn.
“Nơi này cách khúc quanh của dòng nước trên bản đồ vẫn còn một đoạn. Nếu đã phát hiện thi thể ở đây, chứng tỏ thi thể còn lại chắc đã bị vỡ nát rồi.” Sầm Liêm cũng buộc dây thừng quanh hông rồi đi tới bên cạnh Võ Khâu Sơn, nói tiếp: “Chúng ta chia nhau làm dấu dọc theo lòng sông, để sau này pháp y dễ thu gom xương cốt.”
Tuy trước khi tới đây họ đã đoán có khả năng còn người bị hại khác, nhưng chưa ngờ chưa tới nơi đã tìm thấy dấu vết thi thể – đúng là hơi bất ngờ.
Nhưng Sầm Liêm chỉ cần nhìn thoáng qua hiện trạng thi thể thì đã hiểu vì sao trước đó không hề có ghi nhận nào về phát hiện thi thể — nếu xương cốt đã mục nát tới mức này, thì dù có bị mưa lũ đẩy trôi về hạ lưu, cũng rất khó để ai đó phát hiện.
“Để tôi qua đó nữa,” Viên Thần Hi nhìn xung quanh một vòng. Lòng sông đoạn này khá rộng, cô nói: “Chỗ này đủ thoáng, hai người chắc khó bao quát hết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play