Tiến vào kho lạnh, Sầm Liêm lập tức cảm nhận được cái lạnh cắt da.
Nhiệt độ ở khu trung ôn không đến mức khiến người mặc áo khoác bị đông cứng, nhưng vào thời điểm cuối thu thế này, khí lạnh vẫn đủ khiến người ta bản năng kéo chặt cổ áo.
Sau khi Võ Khâu Sơn đưa cây lau nhà có vết máu lên phần cán cho đơn vị kỹ thuật xử lý, anh cùng Sầm Liêm bước vào bên trong kho lạnh.
“Một phần ba khu này hiện không sử dụng,” nhân viên phụ trách kho lạnh vừa đi vừa giới thiệu, “Vài năm nay tình hình chung không mấy khả quan, ngành thực phẩm tươi sống cắt giảm quy mô, nên hàng đông lạnh lẫn tồn kho đều giảm mạnh. Khu giữ nhiệt bên kia đã đóng hai kho rồi. Khu trung ôn hiện tại chỉ còn hai kho đang sử dụng, một kho còn lại chứa đầy hàng linh tinh.”
Người dẫn đường dường như không quá để tâm chuyện trong kho có thể từng có người bị sát hại, thỉnh thoảng chỉ tò mò liếc nhìn mấy cảnh sát đang trao đổi phía sau, nhưng không dám hỏi gì.
Sầm Liêm để ý đến biểu cảm của nhân viên kia, song anh không định cảnh báo gì. Từ lúc bước vào, ánh mắt của anh gần như không rời khỏi trần kho lạnh đơn sắc phía trên đầu.
Gọi là “trần kho lạnh” có lẽ cũng hơi khách sáo – nó chỉ là một khoảng trắng bệch, đơn điệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT