Tuy trước đó đã nghe Vưu Khang nói sơ qua về vụ án phân xác này, nhưng Sầm Liêm vẫn chưa tận mắt nhìn thấy thi thể, cũng chưa rõ gì mấy về thân phận nạn nhân.
Anh chỉ biết rằng, thi thể nạn nhân bị phân thành nhiều phần, bị kẻ nào đó đem đặt tại hàng loạt quầy chuyển phát nhanh khác nhau, còn động cơ cụ thể thì vẫn chưa xác định được.
Khi tới văn phòng của Đội 3, anh mới phát hiện trong cục đã thành lập một tổ chuyên án riêng cho vụ giết người này. Nhưng thực chất tổ chuyên án cũng chỉ là tạm điều người từ Đội 3 mà thôi, gọi tên cho oách, để thể hiện sự coi trọng vụ án.
“Phòng họp bên này.” Sầm Liêm đang định đi vào văn phòng lớn, thì bị Vưu Khang cản lại ngay ở cửa, “Người đội tôi đông, văn phòng nhỏ không chứa nổi.”
Dù đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng đến khi thật sự bước vào phòng họp, Sầm Liêm vẫn bị số lượng người có mặt làm cho sững sờ.
Căn phòng họp rộng lớn chật kín người – đen kịt một mảng – khoảng hơn bốn, năm chục người, ngồi vây quanh bàn dài thành hai hàng vòng trong vòng ngoài.
Đã lâu lắm rồi anh chưa từng thấy một cuộc họp phá án nào có quy mô lớn đến vậy. Theo phản xạ, anh quay sang liếc Vưu Khang, ánh mắt đầy nghi hoặc: “Sao đông dữ vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT