Hứa Thư Yểu thấy Hoắc Trầm đứng ngoài cửa, bỗng chốc đứng phắt dậy, thuận tay vỗ Hứa Diễn một phát.
“Hoắc Trầm, anh đã đến rồi.”
Hứa Diễn cũng đứng dậy theo, sau đó kéo ghế bên cạnh mình ra, mời: “Chú Trầm, lại đây ngồi nào.”
Hứa Thư Yểu: “……” Cô duỗi tay ra nhẹ nhàng giật áo Hứa Diễn dưới bàn một cái, ý bảo anh chàng đã nói sai lời rồi.
Đây là lần thứ hai Hoắc Trầm nghe thấy cậu nam sinh này gọi mình là chú Trầm, anh ấy vẫn tỉnh bơ như thường mà đi vào, ngồi xuống bên cạnh chàng thiếu niên: “Cảm ơn.”
Hứa Diễn mở bình rượu Mao Đài ra, rót một ly cho Hoắc Trầm, còn Hứa Thư Yểu thì vội vàng mở miệng nói: “Cái kia…… là như này nè, lần này em mời anh ăn cơm, chủ yếu là vì cảm tạ anh…… hồi năm ngoái, đã cứu bạn của em. Lúc đó em vẫn luôn nói là muốn mời anh ăn cơm, nhưng mà bởi vì đụng lúc khai giảng, nên liền quên mất việc này.”
Hứa Thư Yểu cười trợn mắt nói dối, nhưng Hoắc Trầm vẫn an tĩnh ngồi, cũng không vạch trần cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play