Đặng Kiều hình như là rời khỏi phòng ngủ, Hứa Thư Yểu yên lặng ăn sáng, sau đó lại lần nữa nằm xuống, ôm di động phát ngốc.
Cô suy nghĩ, Diệp Kỳ Sâm muộn chút nữa sẽ gọi điện thoại tới đây, là muộn cỡ nào nhỉ?
Đúng lúc này, cửa ký túc xá mở ra, Hứa Thư Yểu tưởng là Đặng Kiều lại về rồi nên cũng không lên tiếng. Chỉ nghe thấy hai tiếng bước chân một trước một sau, sau đó là tiếng đóng cửa lại.
“Mẹ, không phải con mới vừa đưa mẹ lên xe sao? Sao mà mẹ lại về rồi?” Thế mà là La Tương, hình như cô ấy đang nói chuyện với mẹ mình.
Mẹ La Tương hình như đang dùng tiếng địa phương nói chuyện với La Tương, ngữ tốc có hơi nhanh, Hứa Thư Yểu chỉ miễn cưỡng nghe ra được đại khái.
“Bé, con đưa tiền không đủ nha, con biết đó, đây là lấy về để anh con dùng đi kết hôn, con có thể cho thêm một chút không?”
La Tương bỗng cất cao giọng lên, ngữ điệu thậm chí có chút sụp đổ: “Mẹ, con đã đưa hết tất cả tiền trên người mình cho mẹ rồi, ngay cả tiền cơm hôm nay của con cũng không còn……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT