“…… A!” Hứa Thư Yểu nghe thấy tiếng Diệp Kỳ Sâm, thế mới phản ứng lại là mình vật sai người. Cô vội vàng chạy tới, kéo anh ngồi dậy khỏi mặt đất: “Chú út, chú không sao chứ?”
Diệp Kỳ Sâm nắm tay cô, thuận thế bò dậy, sau đầu có hơi đau, anh cảm giác cái ót của mình đã phồng lên một cục u rồi.
“Yểu Yểu, con xuống tay còn rất tàn nhẫn đó.” Anh hít hà một hơi, xoa cái ót, đã vừa bất đắc dĩ lại có phần khen ngợi nói: “Rất tốt, năng lực phản ứng cũng không tệ lắm.”
“Chú đột nhiên nhảy ra, con……” Hứa Thư Yểu ngượng ngùng nói: “Con phản xạ có điều kiện.”
Cô khẩn trương nhìn anh, sợ anh sẽ giận.
Diệp Kỳ Sâm cười nhẹ một tiếng, giơ tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu cô, lại quay đầu nhìn ra sau lưng cô. Trên con phố này, tắng tanh không một bóng người, từ nơi rất xa còn có ánh đèn sáng lên.
Bởi vì thông đến đại học, cho nên chung quanh đây không có hộ nhà nào. Nói trùng hợp cũng trùng hợp, đèn đường chỗ này lại hư rồi, lúc này mới dẫn phát vụ hiểu lầm vừa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play