Hy vọng tất cả chỉ là ảo giác của ta.
Hứa Lâm thị ngồi trước bàn trang điểm, chậm rãi cởi bỏ búi tóc của mình, xuyên qua gương đồng liếc nhìn Hứa Tùng Sơn đang nằm đọc sách trên nệm giường: “Nhị Lang, thằng út quỳ lâu như vậy rồi, cho nó về nghỉ ngơi đi mà ~”
“Ngươi thật sự coi bảo bối con út của ngươi là đứa thật thà à? Lần trước phạt nó quỳ hai canh giờ, ta lén đi kiểm tra thì ba gian có hai gian nó vô lại ngồi bệt xuống đất đó.” Hứa Tùng Sơn không khỏi hừ lạnh một tiếng: “Dù sao giờ cũng là mùa hạ, cho nó ngủ sàn nhà chịu khổ chút cũng tốt.”
Chải tóc xong, Hứa Lâm thị lườm hắn một cái: “Đúng là một a phụ nhẫn tâm! Không biết, còn tưởng là nhặt được thằng út đó.”
Hứa Tùng Sơn hừ hừ: “Ta muốn mà nhẫn tâm thật, hôm nay nó đã phải chịu đói, ngoan ngoãn quỳ trong thư phòng rồi.”
Hứa Lâm thị nửa nằm dựa vào gối đầu, phong tình nhướng mày, rồi ngoắc ngón tay: “Nhị Lang, ngươi lại đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT