Quả nhiên, khi nhìn lại thì thấy Lục Chỉ Niên một tay đút túi đứng cách đó không xa.
Cô còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, bóng dáng cao gầy trong tầm mắt đã chủ động đi tới.
Vân Hi nhìn rõ anh nhíu mày, khuôn mặt vốn không có cảm xúc lộ ra vẻ không vui: “Thời tiết này mà mặc váy, không sợ bị cảm lạnh à?"
"Thầy giáo nói quay quảng cáo đều phải mặc cái này, chắc là phòng đa phương tiện có điều hòa..." Vân Hi biết mình không nên coi thường mười lăm phút đi bộ trong gió lạnh này, chột dạ nhỏ giọng giải thích lý do mặc váy.
Lục Chỉ Niên cúi đầu nhìn cô, cũng không biết có nghe lọt tai lời cô nói hay không, tự mình cởi chiếc áo khoác đồng phục đang khoác trên người, buộc chặt vào eo Vân Hi, động tác của anh không dịu dàng nhưng lại rất tỉ mỉ.
Khi áo khoác buông xuống, vừa vặn có thể che đi đôi chân nhỏ lộ ra ngoài của Vân Hi, phần lớn hơi lạnh đột nhiên bị ngăn cách bên ngoài.
"Lần sau sẽ không như vậy nữa." Vân Hi hơi ngượng ngùng nói giống như đứa trẻ phạm lỗi bị bắt quả tang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT