Có lẽ là bệnh tật khiến tâm trạng người ta sa sút, đa sầu đa cảm, Vân Hi nhìn đám mây đen u ám bên ngoài, không có dấu hiệu gì chìm vào hồi ức quá khứ.
Khi cô vài tuổi, bà Hứa Như Yên là một người mẹ đơn thân nỗ lực kiếm tiền, không có thời gian quản cô, vì vậy tuổi thơ của cô thường ở cùng bà ngoại.
Nhưng bà ngoại khi đó không thích cô, luôn cho rằng sự ra đời của cô đã làm lỡ dở tiền đồ tươi sáng của con gái mình, cũng không thích quản cô, thà ra ngoài tán gẫu với hàng xóm láng giềng cũng không về nhà bầu bạn với con trẻ.
Vân Hi nhớ rất rõ, hôm đó là một buổi chiều cuối hạ, trên trời đổ mưa to, nhưng trong nhà lại ngột ngạt không có một chút gió.
Trong lúc sấm chớp đùng đoàng, chiếc quạt điện cũ kỹ đã "rắc" một tiếng, mất điện.
Cô ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ, trên mặt vô thức lộ ra vẻ hoảng sợ.
Tia sét trắng bệch xé toạc bầu trời, trong lòng Vân Hi non nớt, giống như thanh kiếm Damocles sắc bén và lạnh lẽo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play