Không biết có phải là ảo giác hay không, Vân Hi luôn cảm thấy câu "Không cần đâu, tôi biết nấu" của anh mang theo sự tự hào hiển nhiên, giống như mình nói một câu "không ăn" sẽ mài mòn sạch sẽ chút tự hào này của người ta.
Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Vân Hi trước giờ không ăn thêm bữa khuya cũng gật đầu: “Vậy tôi ăn một chút nhé?"
"Ừm."
Hai mươi phút sau, Lục Chỉ Niên từ trong bếp bưng ra hai bát hoành thánh tôm tươi bốc hơi nóng hổi, anh thấy Vân Hi ngồi xuống thì đẩy một bát qua.
Vân Hi nói cảm ơn xong thì dùng thìa múc một cái lên, vỏ hoành thánh được nấu đến mức trong suốt, có thể nhìn thấy loáng thoáng tôm ở bên trong.
Ngoại trừ không bỏ muối, những phương diện khác quả thực đều rất ổn.
Cô vừa cắn một miếng cho vào miệng đã nghe thấy Lục Chỉ Niên giống như vô tình hỏi một câu: “Cô có nguyện vọng gì không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play