Ở nửa sau của cú nhảy xe buýt vượt cầu, Asahi Yuuaki đã hoàn toàn hết căng thẳng và sợ hãi — bởi vì tâm trí cậu đã bị cuốn vào một mảnh ký ức vừa trồi lên đầy bất ngờ.
Thực ra, điều khiến Yuuaki chú ý không phải là việc một “chân ngắn vị thành niên” lại dám lái xe, cũng không phải chuyện “thể hiện thực lực để giành lấy thêm tài nguyên” là cái quái gì.
Tất nhiên rồi, Yuuaki không ngốc. Ngay khi đoạn ký ức đầu tiên hiện lên, cậu đã lờ mờ cảm nhận được rằng môi trường trong quá khứ đó có điều gì đó không ổn.
Nhưng — như cậu vẫn tự nhủ — nếu không vui, thì chẳng có lý do gì phải nhớ lại cả! Không cần ép não mình phải mò mẫm trong thùng rác tìm những thứ tiêu cực làm gì.
Quá khứ đã là quá khứ, thay vì đào bới những bóng tối xưa cũ, Yuuaki thích nghĩ về những điều sáng sủa hơn — ví dụ như, người bạn tóc trắng nên cosplay nhân vật nào thì hợp nhất khi đi bán dưa, và nếu thật sự có dịp gặp lại, mình phải làm thế nào để thuyết phục được anh ta.
…Chắc mình phải chân thành nắm lấy tay người ta, rồi hét lên: “Làm ơn, nhất định phải đồng ý, đây là lời thỉnh cầu cả đời này của tôi!”
Ờ, không, không ổn tí nào. Kỳ cục quá trời luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play