Một ngày nọ, Ô Tiêu vốn dĩ vẫn luôn biếng nhác, bỗng dưng dựng thẳng đầu, đôi mắt rắn chăm chú nhìn về phía sau núi.
Lâm Văn cùng Bạch Dịch vừa mới thắc mắc không biết nó làm sao, rất nhanh, cả hai cũng cảm nhận được sự biến đổi trong không khí. Lâm Văn vội vàng đẩy xe lăn của Bạch Dịch vào trong viện. Hắn tuy chưa từng trải qua chuyện này, nhưng cũng có thể đoán ra: “Cữu cữu, có phải Cửu Diệp Hồng Liên sắp thành thục rồi không?”
“Không sai,” Bạch Dịch một tay vịn tay nắm xe lăn, một tay chống cằm nói, “Hiện tại linh khí hội tụ đúng là nơi Cửu Diệp Hồng Liên tọa lạc, nói vậy nơi đó sắp hình thành linh khí lốc xoáy.”
Ô Tiêu đột nhiên nhẹ nhàng quất nhẹ vào Lâm Văn. Lâm Văn vừa cúi đầu nhìn nó thì nó đã như tia chớp lao đi, chớp mắt đã không còn thấy bóng dáng.
Bạch Dịch cũng nhìn thấy cảnh này, vô cùng kinh ngạc trước tốc độ mà Ô Tiêu thể hiện: “Không ngờ Ô Tiêu cũng đánh chủ ý lên Cửu Diệp Hồng Liên, bất quá nó cũng không phải không có ưu thế.”
Bạch Dịch cho rằng, trong tình huống không rõ ràng, hắn cũng sẽ không nhận ra sự tồn tại của Ô Tiêu.
“Nó sẽ không gặp chuyện gì chứ? Cả cậu nữa.” Lâm Văn có chút lo lắng, tuy từ trước đến nay cách ở chung đều là Ô Tiêu áp bức hắn, nhưng lâu dần cũng quen có con rắn đen này bên cạnh. Nếu đột nhiên nó biến mất, chắc chắn sẽ có một thời gian không thích ứng.
“Các ngươi có khế ước, khoảng cách gần như vậy, Ô Tiêu thật sự xảy ra chuyện ngươi sẽ không thể không cảm ứng được. Nếu nó gặp được cậu ngươi, tin rằng sẽ càng thêm an toàn. Đi, đẩy ta ra ngoài xem sao.” Bạch Dịch vỗ vỗ tay Lâm Văn cười nói.
“Vâng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT