“Dựa vào đâu mà bọn họ không thể đối xử với các ngươi như vậy? Chỉ riêng thân phận Đan Sư của hắn, đặt ở Thanh Lôi Tông chúng ta cũng là nhân vật cần được tôn kính!” Tiền Thượng Thục cảm thấy nhị ca không thể nói lý, khẳng định là Thôi Vấn tiểu tiện nhân này châm ngòi, trước kia nhị ca cũng sẽ không đối xử với mình như vậy.
“Không được, ta muốn đưa Vấn Nhi tự mình đi tìm Hàm Đan Sư phân xử, ta không tin một nhân vật được người tôn kính như vậy lại không nói lý lẽ.” Trong mắt Tiền Thượng Lãng, Thôi Vấn là người không ai có thể sánh bằng, làm sao có người lại không thích chứ.
Tiền Thượng Thục quả thực không thể tin được mắt mình và tai mình, nhị ca hắn đây là muốn làm gì? Hắn có biết làm vậy sẽ kéo cả mình và toàn bộ Tiền gia xuống bùn không? Nàng ta vất vả lắm mới tranh thủ được thân phận đệ tử ký danh của Dư trưởng lão ở Thanh Lôi Tông, bị ca nàng làm loạn như vậy nàng còn muốn ở lại Thanh Lôi Tông nữa hay không?
“Đứng lại! Ngươi đứng lại đó cho ta!” Tiền Thượng Thục tuy rằng giống như các đệ tử Thanh Lôi Tông khác, ở trước mặt thôn dân Khúc Điền thôn cao cao tại thượng coi họ như con kiến, nhưng dù sao cũng ở Thanh Lôi Tông một thời gian, trước mặt những người không thể đắc tội cũng phải cẩn thận, giống như Tiền gia trước mặt gia tộc như Triệu gia vậy. Nhưng ca nàng khi nào lại ngây thơ đến vậy? Không, hay nên nói là ngu xuẩn!
Tiền Thượng Thục nổi trận lôi đình, bất chấp đây là lời mẹ nàng dặn dò phải chăm sóc nhị ca nhiều hơn, đi ra ngoài gọi hai tên tùy tùng liền nhìn chằm chằm hắn, không cho ra khỏi cửa nửa bước.
Hành động này chọc cho Tiền Thượng Lãng và nàng cãi nhau ầm ĩ. Những người đến xem cũng là đệ tử Thanh Lôi Tông, nghe rõ nội dung cãi vã của hai người. Nếu không phải nể mặt Tiền sư tỷ, quả thực phải dùng ánh mắt xem bệnh tâm thần để nhìn Tiền Thượng Lãng. Hắn cho rằng Đan Sư là ai? Ai muốn gặp cũng có thể gặp được sao? Còn cái song nhi bên trong kia lại có ý nghĩ kỳ quái muốn đi bái Đan Sư làm thầy?
Sư huynh của Tiền Thượng Thục nghe được chút tin đồn, riêng tìm Tiền Thượng Thục đến, bảo nàng ta quản lý tốt người của mình, không cần gây phiền toái cho họ và Thanh Lôi Tông. Vốn dĩ việc Tiền sư muội này mang người ngoài đến đã hỏng quy củ rồi, thế nên nói nặng hơn một chút: “Tiền sư muội coi trọng người của ngươi, tuy rằng ta không hỏi ra được thân phận cụ thể của vị Hàm Đan Sư kia, nhưng địa vị của hắn tuyệt đối sẽ không nhỏ. Cẩn thận chọc chuyện sư phụ cũng không bảo vệ được ngươi đâu.”
Tiền Thượng Thục tạ lỗi đảm bảo nói: “Sư huynh yên tâm, ta đã tìm hai sư đệ trông chừng, sẽ không để bọn họ ra khỏi phòng nửa bước.”
“Ừm, ngươi đi đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play