Cùng Lâm Võ cùng nhau hành động, Tôn Khánh nhìn thấy hắn hướng về phía đại phòng nhà Lâm, không cần đoán cũng biết hắn là đi tìm Lâm Hào tính sổ. Bất chấp việc đi theo xem náo nhiệt, hắn cất bước liền quay về, chạy lại đến sân Lữ dược sư, thò đầu thò cổ nhìn vào trong. Bị Lữ dược sư phát hiện, ông cười mắng một câu, bảo hắn vào.
Tôn Khánh tận mắt nhìn thấy vị Hàm đại nhân quý khí lại văn nhã kia, vừa ra tay liền làm bị thương hai tên Lục Cấp Võ Đồ, trong lòng hắn vừa kính vừa sợ. Cho nên không dám tùy tiện xông vào, khi dò xét nhìn vào trong, hắn thấy Lâm Văn đang ngồi cùng Hàm đại nhân, Chương Uyên và Lữ dược sư, còn có vị Chương đại nhân đã cứu cả đội săn bắn. Trong lòng hắn vô cùng bội phục Lâm Văn, đồng thời lại hâm mộ, có thể ngồi cùng những người vừa mạnh mẽ lại vừa đẹp đẽ như vậy, đáng tiếc hắn không dám.
Tôn Khánh rụt rè bước vào, thấy Lâm Văn quay đầu nhìn lại, vội vẫy tay chào Lâm Văn.
Lâm Văn đứng dậy nói với Hàm Mặc, Chương Uyên và Lữ dược sư một tiếng rồi đi qua, cười nói: “Ngươi làm gì mà quái lạ vậy?”
Tôn Khánh hạ giọng nói: “A Văn ngươi có biết A Võ đi đâu không? Ta thấy hắn muốn đi tìm tên khốn Lâm Hào tính sổ, có bị làm sao không?”
Hắn quay về là để mật báo, tốt nhất là tìm thêm người đi hỗ trợ Lâm Võ, vì hắn vô cùng rõ ràng sự bất công của hai ông bà lão nhà Lâm, đặc biệt là bà lão, bà ta căn bản không coi anh em Lâm Văn Lâm Võ là cháu nội, mà gần như là kẻ thù.
Lâm Văn rũ mắt cười nhạt, lại làm Tôn Khánh cảm thấy một luồng khí lạnh. Lâm Văn nói: “Yên tâm đi, A Võ thu thập một tên Lâm Hào là dư dả, cho dù có trưởng bối ngăn cản, A Võ lần này cũng sẽ không nương tay.”
Hắn là một người đàn ông với tâm hồn trưởng thành, có lẽ lúc đầu còn chưa phản ứng kịp việc Hoàng thị mang hai tên hộ vệ đến làm gì, nhưng sau đó một loạt diễn biến lại không phản ứng kịp thì đúng là vụng về như bò. Vốn dĩ vì quan hệ với cha Lâm mà không muốn làm quá đáng với cả gia đình kia, không ngờ bọn họ lại không có giới hạn như vậy, thì không nên trách hắn vô tình.
Lâm Võ và hắn sống nương tựa lẫn nhau, coi nhau là người quan trọng nhất, cho nên hắn chịu nhục thì Lâm Võ sao có thể không phẫn nộ. Vì vậy nghe Tôn Khánh nói A Võ đi tìm Lâm Hào tính sổ hắn một chút cũng không bất ngờ. Hắn muốn nói, Lâm Hào không phải muốn trèo cao hơn nữa mà không từ thủ đoạn sao, vậy phương pháp trả thù tốt nhất chính là hoàn toàn hủy hoại hy vọng của hắn ta. Hắn tin tưởng A Võ còn hiểu rõ hơn hắn về phương pháp này, sẽ không hề nương tay với loại “thân nhân” này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT