Lâm Văn mỉm cười nhìn, còn Hoàng Thiên Hậu thì không dám cứ thế mà đứng thẳng, vội vàng đón lấy rồi cung kính nói: "Tô Linh Vương, thuộc hạ đã đón Bạch công tử từ đảo Thông Lăng về rồi."
"Dọc đường có ổn thỏa không?" Tô Linh Vương ôn hòa nói.
"Nhờ phúc của Tô Linh Vương và Bạch công tử, một đường vô cùng thuận lợi." Hoàng Thiên Hậu không hề nhắc đến chuyện xung đột với Kình Đầu Bang ở hòn đảo nhỏ trên đường đi, cho rằng đó hoàn toàn không quan trọng, không đáng để kể tỉ mỉ trước mặt Tô Linh Vương.
Nam tử vừa rồi còn nhằm vào Hoàng Thiên Hậu và Lâm Văn lập tức biến sắc hoảng loạn, và khi quay lưng lại với Tô Linh Vương thì hung tợn trừng mắt nhìn Lâm Văn một cái, như thể khẳng định là Lâm Văn nhìn thấy người đến mà cố ý không lên tiếng, lấy đó để hãm hại hắn.
Lâm Văn bị trừng mắt mà không hiểu sao, nếu biết người này tự mình suy diễn, nhất định sẽ đáp lại hắn: "Nghĩ nhiều quá rồi, biết đầu óc mình không linh hoạt thì ít nghe lời người ta xúi giục mà nhảy nhót."
Người đó xoay người vội vàng hành lễ với Tô Linh Vương. Tô Linh Vương gật đầu ý bảo với Lâm Văn và Ô Tiêu xong, trong giọng nói mang theo chút lạnh lẽo, trực tiếp quát lớn: "Cút!"
Sắc mặt người đó càng trắng bệch: "Tiểu nhân đây liền cút." Nói xong liền nóng lòng bỏ chạy, sợ mình chậm một nhịp sẽ bị Tô Linh Vương một chưởng đánh chết, chết rồi cũng sẽ không có người nào vì hắn mà truy cứu hay đòi lời giải thích từ Tô Linh Vương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play