Ô Tiêu lén lút nói với Lâm Văn, Nghiệt Long đặc biệt như vậy, ngoài cái tia huyết mạch Long tộc kia, càng là vì trên người hắn hội tụ oán lệ chi khí ngập trời. Hiện tại bất quá vì trận pháp giam cầm và xích sắt trói buộc, nếu không một khi phóng thích ra, những người họ tiến vào không biết có mấy ai có thể sống sót.
Nhưng điều đáng nói là, thần trí của Nghiệt Long vẫn rất thanh tỉnh, cũng không bị những lệ khí vô tận kia khống chế trở thành một ác ma chỉ biết giết chóc. Một số ma đầu nổi tiếng ở Tu chân giới trước mặt Nghiệt Long, phỏng chừng cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu thần phục. Nếu sinh ra ở Ma giới, một tồn tại như Nghiệt Long tuyệt đối sẽ ở đó như cá gặp nước, được vô số Ma tộc đi theo.
Lâm Văn cảm thán thì cảm thán, nhưng càng tò mò trưởng lão Cổ Mặc sẽ nói gì với Nghiệt Long.
Giờ phút này, Cổ Mặc tiến lên hai bước, đến gần Nghiệt Long đang nằm đó, rõ ràng chật vật nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy kính sợ.
Nghiệt Long nhìn chằm chằm Cổ Mặc một lát, đột nhiên nhe răng cười không có ý tốt: "Ngươi đã đến rồi, lần này lại tính toán hy sinh cái gì? Rõ ràng những Nhân tộc này từng thằng đều gắt gao nhìn chằm chằm các ngươi những Cổ Thụ tộc này, muốn lột da róc xương các ngươi, ngươi Cổ Mặc lại còn vì những Nhân tộc này không ngừng hy sinh công lực của mình, vẫn luôn rụt rè ở trong Cổ Thụ tộc, không phải vì tiêu hao quá nhiều nên không thể ra ngoài đi lại sao."
Cổ Mặc thở dài, ánh mắt sâu thẳm: "Ngươi cần gì phải nói lời này, ta lần này đến, là muốn hỏi ngươi, có muốn rời khỏi nơi này không?"
Nghiệt Long ngạc nhiên, không thể tưởng tượng hỏi: "Đầu óc ngươi hư rồi? Ngươi muốn thả ta ra đi làm ta lại lần nữa khuấy đảo thế giới Mộc Linh? Phải biết ta vừa ra đi cũng sẽ không khách khí với những Nhân tộc này đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play