Lâm Văn lúc đó cũng không để ý quá nhiều, dù sao cữu cữu trước khi đưa ra quyết định này ắt hẳn đã cân nhắc chu toàn mọi nhẽ, nào cần hắn phải bổ sung thêm điều gì. Huống hồ, dù không có phương thuốc này, hắn vẫn có thể mang về những kỳ vật khan hiếm tương tự từ các thế giới khác. Có cả ba ngàn thế giới làm chỗ dựa, hắn không tin không thể tìm ra vài thứ cực phẩm. Nhìn cái cách Gầy Thân Đan bán chạy như tôm tươi hiện nay, hắn biết nếu Dưỡng Nhan Đan hay Trú Nhan Đan được luyện thành, ắt sẽ gây ra cơn cuồng loạn lớn hơn nữa. Tuy nhiên, hắn chỉ nghĩ thoáng qua rồi bỏ qua, hiện giờ vẫn chưa đến lúc.
Tiêu Duệ Dương đúng giờ cấp tốc trở về, cùng với các hộ vệ khác cưỡi những con Hắc Lân Mã nhanh nhẹn dũng mãnh phi nước đại vào trang viên. Từ xa nhìn lại, khí thế kinh người, khiến người ta vừa thấy đã biết là trải qua huấn luyện nghiêm khắc.
Trên bàn cơm, Lâm Văn quan tâm hỏi chuyện trong thành. Tiêu Duệ Dương không mấy để tâm mà nói mọi chuyện đã xử lý ổn thỏa, bảo Lâm Văn đừng lo lắng. Thế giới này vẫn lấy võ làm tôn, hắn là một Võ Vương tự mình xuất động, giờ đây ở Tây Tùy không mấy ai dám không nể mặt hắn. Nếu không phải kẻ gây rối là người của Chu gia, hắn đường đường là Võ Vương cũng không cần tự thân ra mặt. Chỉ là người dưới không trấn áp được người Chu gia, hắn mới phải đi một chuyến. Tuy nhiên, những chuyện này không cần thiết để Lâm Văn biết, tránh cho hắn phiền lòng. Tiêu Duệ Dương không muốn Chu gia kéo quá nhiều sự chú ý của Lâm Văn.
Chỉ là Tiêu Duệ Dương không hề hay biết, mọi chuyện đâu đó vẫn sẽ quay lại với người Chu gia. Chờ sau bữa tối, Lâm Văn đến tìm Tiêu Duệ Dương, trước hết nói về phán đoán chân tật của Bạch Dịch và khả năng liên quan, sau đó dò hỏi chi tiết những chuyện năm xưa, như vậy mới dễ bề phán đoán nên bắt đầu điều tra từ đâu.
Ô Tiêu cũng theo vào thư phòng, nhưng ngay khi Lâm Văn mở miệng, Tiêu Duệ Dương đã chẳng còn bận tâm đến sự hiện diện của Ô Tiêu. Cả tâm trí hắn đều bị những tình tiết Lâm Văn kể lại cuốn hút.
"U Ảnh Trùng? U Minh giới?" Giọng Tiêu Duệ Dương không thể kìm nén mà vút cao. Bàn tay đang nâng chén trà cũng run lên, khiến chén trà va vào đĩa phát ra tiếng lanh canh giòn giã. Lâm Văn thấy vậy vội vàng đặt chén xuống bàn. Hắn biết ngay từ khi mở lời rằng Tiêu Duệ Dương sẽ khó mà chấp nhận được trong chốc lát, bởi lẽ điều này đồng nghĩa với việc độ khó chữa trị tăng lên gấp bội, mọi nỗ lực từ trước đến nay dường như đều trở thành trò cười.
Tiêu Duệ Dương thà rằng xa cách Bạch Dịch để ở lại Tây Tùy mở rộng thế lực là vì điều gì? Dù có chiếu cố đến lợi ích và tương lai của Tiêu gia, nhưng phần lớn vẫn là vì Bạch Dịch. Hắn đến Trần Quốc bôn ba một thời gian, nhận thức rõ ràng rằng dựa vào sức lực cá nhân rất khó để nổi bật. Dù sao hắn là kẻ ngoại lai, việc các học viên trực hệ Võ Đường bản xứ bài xích người ngoài là điều đã sớm đoán được. Rốt cuộc, sự hiện diện của hắn sẽ chia cắt tài nguyên của người khác. Dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng tình hình thực tế còn khó khăn hơn nhiều. Nếu không phải lần này hắn dựa vào Thủy Ly Đan mà đột phá thành Võ Vương, Võ Đường Trần Quốc vẫn sẽ đối đãi hắn như trước, chứ không như hiện tại lại cực lực chiêu mộ, chỉ cần còn treo danh ở Võ Đường Trần Quốc, cũng mặc hắn tự do qua lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play