Lâm Văn sau khi nhận được tin tức từ Đan Sư Công Hội thì rất kinh ngạc. Đây không phải là ngày đầu tiên hắn bước chân vào Đan Sư Công Hội, đối với tình hình bên trong vẫn có chút hiểu biết. Không nói đến những điều khác, với thân phận Khách khanh Đan sư, tất cả các đan phương của hiệp hội đều sẽ mở ra cho hắn. Không phải nói có được truyền thừa đan thuật của Thủy Ly tiền bối rồi thì hắn không cần những đan phương này, dù sao niên đại của Đan sư Thủy Ly và hiện tại cách nhau khá xa, một số đan phương vẫn có chút thay đổi.
Lâm Văn rất kính nể Hạc Chính hội trưởng, vị trưởng giả đáng kính này đã cống hiến cả đời cho Đan Sư Công Hội.
Lâm Văn vừa chăm sóc linh ong trong dược viên vừa nói chuyện với Liêu, kể cho Liêu nghe tình hình sau chuyến đi bí cảnh, và cả ý định muốn “đáp lễ” trưởng lão Huyền Quang Tông. Nhưng với thân phận tiểu tu sĩ Luyện Khí tầng bảy của hắn thì muốn làm được điều này không dễ dàng, trừ phi hoàn toàn dựa vào Ô Tiêu ra tay. Hắn vẫn muốn làm chút gì đó trong khả năng cho phép của mình, tự tay giáo huấn lão già kia sẽ khiến hắn vui vẻ hơn trong lòng.
Nhưng hiện tại, các vật phẩm ở khu giao dịch của hắn chủ yếu áp dụng cho thời kỳ Luyện Khí. Những người mà hắn có thể liên hệ đến ở cấp độ Trúc Cơ chỉ có 2097 và võ tu Liệt. Kể từ khi phát hiện Liệt không giống như Liêu và Đoản Vĩ có tính tình đơn giản dễ nắm bắt, Lâm Văn liền theo bản năng giảm bớt liên hệ với hắn. Kể từ khi hắn đi đến tầng giao dịch khác thì chưa từng gặp mặt trực diện. Hiện tại tùy tiện cầu đến cửa Lâm Văn cũng cảm thấy mình có chút mặt dày, người khác cũng không nợ hắn, hoàn toàn có thể không cần để ý đến một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ như hắn.
Liêu trừng mắt nhìn Lâm Văn, vẻ mặt hung tợn lại càng thêm đáng sợ: “Trúc Cơ kỳ à, ngươi thật sự muốn tự mình đi giáo huấn một võ tu Trúc Cơ kỳ sao?”
Lâm Văn buông tay nói: “Nhưng cái gì cũng không làm thì cục tức này trong lòng nuốt không trôi, ngươi nói phải làm sao?”
Liêu chưa từng gặp phải tình huống tương tự như Lâm Văn. Dù sao hoàn cảnh sinh trưởng của hai người khác nhau, bên cạnh hắn không ai có lá gan lớn như vậy mà dám đắc tội với lão cha hắn mà ra tay sớm. Bể mà nghĩ một chút, cái gì cũng không làm thì thật sự không ổn lắm. Với tình trạng hiện tại của Lâm Văn, nếu không xả được cục tức này, nghẹn lâu quá sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh của hắn mất. Liêu gãi gãi cằm nói: “Ta thì có cái này, làm ngươi trực tiếp giết chết lão già kia cũng được…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT