Bạch Minh Diệp mím chặt môi, lúc này chẳng biết nên bày tỏ ý kiến gì. Với hắn, trong người Chu Đình Khải rốt cuộc vẫn chảy một nửa dòng máu Bạch gia. Nhưng Tiêu Duệ Dương lại hoàn toàn giao việc này cho Lâm Văn quyết định, không hiểu sao hắn cảm thấy chuyện này toát ra một ý vị khác thường, nhưng muốn tìm hiểu sâu lại chẳng có manh mối, đành giấu kín cảm giác này trong lòng.
Cũng may Bạch Minh Diệp chẳng phải lo lắng lâu, Lâm Văn liền có quyết đoán: “Đi xem thử đi.”
Có những lời hắn chưa nói ra, nhưng tin rằng người khác cũng có thể đoán được. Vào lúc này Chu Đình Khải lại lẻ loi một mình bị đuổi giết, nhìn thế nào cũng thấy Chu gia nội bộ không hề hòa thuận. Nếu hắn cứu Chu Đình Khải, kẻ đó cũng không phải kẻ ngốc, ra tay ắt không thể không để lại dấu vết. Đợi hắn trở về Chu gia, có lẽ Chu gia sẽ làm ầm ĩ một phen, ừm, càng lớn càng tốt.
Phát hiện những kẻ đuổi theo càng ngày càng gần Chu Đình Khải, Lâm Văn tăng tốc: “Mau chóng qua đó, nếu không sẽ chậm mất.” Nếu đã muốn nhúng tay, vậy tuyệt đối không thể để người gặp họa. Dù nói thế nào thì Chu Đình Khải vẫn chiếm vị trí của nguyên thân, nên hắn phải sống sót cho tốt. Xét cho cùng, Chu Đình Khải cũng vô tội, không nên dưới mí mắt mình lại vì sự thờ ơ của mình mà mất mạng.
Lâu Tĩnh và Tiêu Duệ Dương nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy Lâm Văn quá mềm lòng.
Vết thương ở bụng không ngừng chảy máu, tầm mắt Chu Đình Khải cũng dần mờ đi, bước chân càng lúc càng nhỏ, càng nặng nề. Nghe tiếng động từ phía sau ngày càng gần, hắn không khỏi tuyệt vọng. Chẳng lẽ hôm nay Chu Đình Khải hắn phải bỏ mạng ở Tiểu Nguyệt Thiên sao? Với thân phận của hắn, lẽ ra hoàn toàn không cần mạo hiểm tiến vào, nhưng hắn là đích tử dòng chính, từ nhỏ được trưởng bối và cha mẹ coi trọng, biết trách nhiệm trên vai mình, nên cũng không dám chậm trễ, nỗ lực khiến mình trở thành người đứng đầu trong số các con cháu trẻ tuổi. Há có thể buông tha cơ hội rèn luyện và tăng cường thực lực lần này?
Nhưng hắn rốt cuộc đã quá coi thường người khác. Từng sự việc nhỏ không liên quan nay xâu chuỗi lại, tầm mắt mờ đi nhưng đầu óc lại đặc biệt tỉnh táo. Có kẻ không muốn hắn sống mà rời khỏi bí cảnh, muốn biến hắn, một đích tử dòng chính, thành một kẻ đã chết. Bất kể là gia tộc Lâm Thành hay những kẻ bên cạnh hắn, đều đã bị người khác trà trộn. Hắn đã bị chính những người bên cạnh phản bội. Hắn thực sự sắp chết rồi sao? Đến giây phút cuối cùng hắn còn nghĩ đến cữu cữu ở Nam An Thành. Liệu năm xưa Bạch thị có phải đã đối mặt với cuộc tranh đấu tàn khốc hơn, còn tuyệt vọng hơn tâm trạng hắn lúc này không? Nên cữu cữu mới không thể tha thứ cho mẫu thân?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT