Thái Lệ Diễm còn chưa kịp la hét cho hả dạ, Đại trưởng lão đã sầm mặt khó chịu mà sửa lời: "Gọi cái gì 'Tiêu cậu', thằng nhóc này thật biết lợi dụng cơ hội, ta còn chưa đồng ý hắn vào cửa Bạch gia đâu, không được gọi!"
Lâm Văn và Lâm Võ nhìn nhau, rồi lại nhìn cữu cữu, chỉ thấy cữu cữu cười mà không nói. Lâm Văn vỗ trán, xem ra việc hôn nhân này khúc chiết nhiều lắm đây. Việc "dìu già dắt trẻ" quả thật phiền phức. Cữu cữu thân là gia chủ Bạch thị, quả thật không thể tùy tiện gả đi, phải "cưới" người vào cửa. Mà Tiêu gia vốn không đồng ý chuyện giữa Tiêu Duệ Dương và cữu cữu, càng không cần nói đến việc cho người ở rể vào Bạch phủ. Nhìn dáng vẻ cữu cữu lại chẳng hề sốt ruột chút nào, khó trách có tâm tình để đùa giỡn với Thái đại tiểu thư này.
Đúng vậy, Lâm Văn cảm giác cữu cữu đối với Thái đại tiểu thư này như mèo vờn chuột vậy.
"Hai tiểu gia hỏa các ngươi có nghe thấy không?" Đại trưởng lão vẫn nhìn chằm chằm hai anh em Lâm Văn Lâm Võ.
"Đã biết, Đại trưởng lão." Hai anh em vừa đổ mồ hôi vừa đáp ứng, trong lòng thầm nhỏ lệ đồng cảm cho Tiêu Duệ Dương.
Có được câu trả lời vừa lòng, Đại trưởng lão ưỡn ngực, dẫn người Bạch gia nghênh ngang đi qua trước mặt Thái Lệ Diễm đang trợn tròn mắt, há hốc mồm. Chờ họ đi qua, Thái Lệ Diễm mới không thể tin nổi mà chỉ vào bóng lưng những người đó, lắp bắp nói: "Hắn... Bọn họ... Khinh người quá đáng!"
Thái đại tiểu thư giận đến cực điểm, cũng không nghĩ tìm Bạch Dịch gây phiền phức nữa. Nàng xoay người lên ngựa muốn đi tìm kẻ mật báo. Tại sao không nói cho nàng biết Duệ Dương ca ca cũng biết sự tồn tại của đứa tư sinh tử này, còn đối xử với hắn tốt như vậy? Nàng tuy tính tình thẳng thắn, nhưng cũng biết mình bị người ta lợi dụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play