Thu Li rời khỏi Ô Sơn trấn, khuôn mặt vẫn âm u sầm sì, khiến đám nha hoàn hầu hạ bên cạnh run rẩy như cầy sấy. Trong mắt vị đại tiểu thư này, những kẻ như bọn họ căn bản không được coi là người.
Nữ hộ vệ thân cận ngồi bên cạnh, vừa nhấm nháp trái cây vừa khuyên nhủ: “Đại tiểu thư thật sự không cần phải canh cánh trong lòng đến vậy. Chuyện lần này, vốn dĩ ta đã không tán thành đại tiểu thư ra tay. Động thủ trong cuộc thí luyện quá dễ bị lộ, hơn nữa đám người Võ Đường kia coi trọng cuộc thí luyện lắm, có chuyện là họ sẽ truy cứu đến cùng. Nhưng theo ta được biết, tiểu tử họ Lâm của Bạch phủ ngày thường cũng hay vào núi săn giết yêu thú, ra tay vào lúc đó thì ai cũng không tìm ra hung thủ. Thậm chí có vô số cách để tiểu tử kia chết dưới miệng yêu thú.”
Thấy đại tiểu thư rũ mắt trầm tư, nữ hộ vệ lại nói: “Thật ra, đại tiểu thư không cần để tâm những lời đàm tiếu ở Ô Sơn trấn. Cái vị song nhi của Bạch phủ kia ngày thường rất ít khi ra khỏi phủ. Nếu thật sự có ý với thiếu chủ, sao không nắm chặt thời gian ở bên hắn? Ngay cả lần gặp mặt ở Lư phủ, cũng là vì người nhà Lư gia mời thì hắn mới đi.”
Cảm xúc của Thu Li cuối cùng cũng dịu xuống đôi chút, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Ta mặc kệ hắn có tâm tư gì hay không, nhưng ta thấy Nhạc Hy hắn…” Mở miệng rồi lại không thể nói tiếp. Việc Nhạc Hy cứ mãi ở lại Ô Sơn thật sự khiến nàng không yên. Có lẽ Nhạc Hy sẽ không thích cái vị song nhi kia, nhưng những thứ Bạch phủ đang nắm giữ cũng đủ khiến hắn động lòng. Huống hồ, một người như Nhạc Hy, thấy nhiều rồi nàng cũng không tin một song nhi từ thôn núi ra lại không động tâm. Nếu không, Thanh Lôi Tông đã chẳng có nhiều nữ nhân, song nhi cả ngày xun xoe quanh Nhạc Hy đến vậy.
Thu Li suýt nữa vò nát chiếc khăn trong tay. Điều khiến nàng đau lòng nhất chính là phản ứng của Nhạc Hy, lại không muốn gặp nàng dù chỉ một lần. Nàng đã sai người truyền tin đến sân của Nhạc Hy, hy vọng Nhạc Hy có thể tiễn nàng một đoạn, nhưng mãi cho đến khi ra khỏi Ô Sơn trấn vẫn không thấy bóng dáng hắn. Nghĩ đến thái độ đó của Nhạc Hy, Thu Li hận không thể đánh giết tất cả những kẻ đang vây quanh Nhạc Hy, để hắn chỉ có thể thuộc về mình nàng.
Nàng yêu thích Nhạc Hy sớm hơn tất cả mọi người. Khi ấy, Nhạc Hy còn chưa rực rỡ phong quang như bây giờ. Những kẻ khác chỉ coi trọng thân phận địa vị của Nhạc Hy, chỉ có nàng, yêu thích chính là con người Nhạc Hy.
Nữ hộ vệ rót một chén trà đặt vào tay Thu Li: “Chuyện này còn phải xem cách làm của lão gia và những người khác. Đại tiểu thư chạy đôn chạy đáo cũng không có tác dụng lớn. Chỉ cần Tông chủ bên kia đồng ý mối hôn sự này, Nhạc thiếu chủ không muốn cũng phải đồng ý. Đến lúc đó thì hắn không thể không nghe theo. Chờ sau này thành thân, với điều kiện tốt như đại tiểu thư đây, còn sợ không giữ được lòng người nam nhân sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play