Giữa trưa, Lâm Võ cùng Điền An Huy mời đoàn người trong thôn dùng cơm bằng số tiền tiêu vặt tích cóp của họ. Thôn trưởng cười ha hả không từ chối, cùng nhóm tiểu tử đi qua. Nhóm tiểu tử vốn xem Điền An Huy là đối tượng sùng bái, nhưng hôm nay chứng kiến dáng vẻ oai hùng của Lâm Võ trên lôi đài, liền không phúc hậu mà đổi lập trường, vây quanh Lâm Võ ríu rít.
Điền An Huy không phải không sinh ra cảm giác thất vọng, dù sao từ trước đến nay hắn vẫn là thiếu niên Võ Giả được cha và cả Khúc Điền thôn kỳ vọng nhất. Thế nhưng, cũng chính là trách nhiệm mà hắn đang gánh vác đã khiến hắn nhanh chóng điều chỉnh lại. Huống chi ngày này cũng sớm được đoán trước, cho nên cảm xúc thất vọng chỉ thoáng qua rồi hắn liền thật lòng vui mừng cho Lâm Võ, bởi vì đây là Võ Giả xuất thân từ Khúc Điền thôn của họ. Có Lâm Võ làm tấm gương, các thiếu niên khác cũng vô cùng được cổ vũ, ánh mắt họ so với lúc mình mới đến Võ Đường tự tin hơn nhiều.
Đây là chuyện tốt.
Thôn trưởng nhìn thấy biểu hiện của trưởng tử cũng rất vui mừng. Lâm Văn cùng ngồi đó, mỉm cười lắng nghe các thiếu niên cùng thôn kích động đàm luận đủ chuyện đã xảy ra hôm nay.
Thôn trưởng hiện tại rất tôn trọng Lâm Văn, không chỉ vì thân phận Linh Dược Sư, mà còn vì tất cả những gì Lâm Văn đã làm cho Khúc Điền thôn. Ông không còn chỉ xem Lâm Văn như một tiểu bối nữa, mà còn nói với hắn về tình hình khảo hạch nhập học của Võ Đường. Buổi sáng mới qua cửa ải đầu tiên, đó là đăng ký kiểm tra căn cốt và cốt linh. Ông chỉ vào tám thiếu niên đang ngồi nói: “Phàm là trẻ em chưa đầy mười lăm tuổi, ta đều đã đưa đến. Trước khi đến đã nói với chúng rằng là đến để mở mang tầm mắt. Trong số đó, có thể một nửa thông qua khảo hạch đã là không tệ rồi, cho nên bị loại cũng không tính là quá buồn.”
“Sau này sẽ càng ngày càng tốt.” Lâm Văn rất thích bầu không khí của Khúc Điền thôn. Đến trấn trên hiểu biết cũng nhiều hơn, có những thôn là thôn họ lớn, thôn trưởng và tộc trưởng lợi dụng toàn bộ tài nguyên của thôn để phục vụ cho mình, người trong thôn thường sống khổ sở, nhưng thôn trưởng lại vẫn có thể đào ra bạc để mua Nạp Vật Phù, sự chênh lệch giàu nghèo vô cùng nghiêm trọng. Con người ai cũng có tư tâm, như thôn trưởng Khúc Điền thôn làm được như vậy thật sự không dễ.
Buổi chiều lại trở về Diễn Võ Trường của Võ Đường, cuộc thi lôi đài đã bước vào giai đoạn gay cấn. Lần lượt mười vị lôi chủ đã được chọn ra, và mười lôi chủ này lại bốc thăm để tiến hành thi đấu xếp hạng. Cuộc thi càng trở nên khốc liệt hơn, mỗi một học viên lọt vào đều có một nhóm người đi theo và sùng bái, phất cờ hò reo dưới đài, không khí vô cùng nóng bỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT