“A Văn, lại đây.” Bạch Dịch nhìn thấy Lâm Văn trước, vẫy tay gọi hắn.
Lâm Văn đi tới, giả vờ kinh ngạc nói: “Cữu cữu, cậu đi ngay bây giờ sao?”
Tiêu Duệ Dương khoanh tay nhìn, thầm nghĩ kỹ thuật diễn này quá tệ, may mắn là A Dịch sẽ không nghi ngờ hắn. Thực ra, thiên phú mà Lâm Văn thể hiện trong luyện dược cũng là một niềm vui bất ngờ đối với hắn, chỉ là với ngũ hệ hồn lực, hắn lo lắng tốc độ tu hành sẽ quá chậm.
Bạch Dịch không biết hai người này đã ngầm tiếp xúc, mỉm cười nói: “Đúng vậy, đi sớm hay đi muộn cũng như nhau, hoàn cảnh tu hành ở đây kém, ở lại quá lâu không tốt cho Duệ Dương, vẫn nên đi sớm thì hơn. Sau này cữu cữu sẽ cùng A Văn và A Võ các con sống nương tựa lẫn nhau.”
Tiêu Duệ Dương bị bỏ qua một bên đương nhiên không vui. Lâm Văn lén nhìn hắn một cái, cười thầm. “Cữu cữu yên tâm đi, con sẽ ở bên cữu cữu. Có cần gọi A Võ về không? Hắn ở Võ Đường chắc còn chưa biết.”
“Không cần, lát nữa Lôi Hổ sẽ dẫn người đến tiễn, Lâm Võ sẽ cùng đến.” Tiêu Duệ Dương liếc mắt nhàn nhạt nói.
“Ăn sáng chưa? Nếu chưa thì cùng cữu cữu dùng đi, còn phải một lát nữa mới lên đường.” Bạch Dịch mặc kệ hai cậu cháu nhìn nhau, nói với Lâm Văn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play