Triệu Vỹ Kiệt thở phào nhẹ nhõm, chỗ đáy quần lạnh toát, còn bốc mùi hôi thối. Anh ta vừa hận vừa sợ, nhưng không dám biểu hiện ra, còn nhìn về phía Tang Mặc với ánh mắt lấy lòng, sau này cho dù có đánh chết thì anh ta cũng không dám trêu chọc Phương Đường nữa.
Phụ nữ đẹp chỗ nào không có, dựa vào việc cha anh ta là giám đốc nhà máy, anh ta muốn chơi loại phụ nữ nào mà không được?
Cần gì vì Phương Đường mà đánh đổi mạng nhỏ của mình?
Hừ, sớm muộn gì cũng có ngày Phương Đường hối hận vì đã từ bỏ anh ta để theo Tang Mặc nghèo rớt mồng tơi này. Đến lúc đó Phương Đường khóc lóc sướt mướt đến cầu xin anh ta. Anh ta tuyệt đối sẽ không mềm lòng, còn phải hung hăng sỉ nhục con ả đê tiện kia!
“Đồ đâu?”
Tang Mặc lạnh lùng hỏi, Triệu Vỹ Kiệt run rẩy, vội vàng nói: “Tôi đi lấy ngay.”
Anh ta không dám thất lễ, chạy vội về ký túc xá, lấy từ ngăn kéo ra mười đồng tiền, còn đem một hộp thịt hộp cuối cùng và một túi bột sữa lúa mạch đã mở ra, cẩn thận đưa đến trước mặt Tang Mặc.
“Bột sữa lúa mạch tôi chưa ăn được bao nhiêu, chỉ còn lại chỗ này.”
Giọng Triệu Vỹ Kiệt run run, anh ta sợ Tang Mặc tức giận.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play