Phương Đường trợn tròn mắt. Khen thưởng này thật sự quá tốt, chỉ tiếc là đến hơi chậm một chút. Cô không khỏi oán trách: “Vì sao mi không khen thưởng sớm hơn một chút? Vừa rồi tôi có thể đập chết kẻ tai hoạ đó rồi.”
“Giết người đền mạng, mong ký chủ tỉnh táo một chút!” Hệ thống lạnh lùng nhắc nhở.
Phương Đường mím mối, tay có chút ngứa. Cô muốn thử kỹ năng đại lực sĩ này một chút, nhưng hiện tại có quá nhiều người, nên cô sẽ thử lại khi chỉ có một mình mình.
Thầy thuốc đến, xử lý vết thương cho Triệu Vỹ Kiệt và còn tiêm cho anh ta một mũi chống viêm. Bác sĩ nhìn Phương Đường, cười tủm tỉm và nói: “Cô có đôi tay thật khoẻ.”
Phương Đường lập tức đỏ mặt, ngập ngừng nói: “Tôi…… Vì tôi quá sốt ruột. Bác sĩ. Anh ta sẽ không chết phải không?”
“Không chết được. Tôi khâu cho anh ta mấy mũi là không sao.”
Thầy thuốc không hề để ý đến chuyện đã xảy ra chút nào. Bởi vì hầu như ngày nào ở nông thôn cũng có người bị thương, ông ấy đã chứng kiến rất nhiều.
Triệu Vỹ Kiệt bị đau đến mức tỉnh dậy, mở to mắt, lập tức nhìn thấy thầy thuốc đang cầm kim chỉ, khâu đi khâu lại trên đầu mình. m thanh của mũi kim đâm xuyên qua da thịt thật nổi da gà và cũng rất đau. Triệu Vỹ Kiệt không chịu được kêu lên ầm ĩ giống như heo bị chọc tiết.
“Kêu la cái gì? Kêu lại làm cho da đầu bị rách thêm lần nữa, óc vỡ ra ngoài thì tôi cũng không cứu được anh đâu!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT