Phương Lan gắt gao cắn môi, trong miệng đều là mùi máu tươi.
“Giết hắn…… Đồ khốn…… Đồ không lương tâm……”
Bà Phương còn đang lẩm bẩm tự nói, ánh mắt đăm đăm, không giãy giụa được. Làn da trên cánh tay đều bị dây thừng cứa, nhưng bà ta không thèm quan tâm mà vẫn giãy giụa như cũ, không ngừng kêu giết giết giết.
Phương Lan không kiên nhẫn, lười phải quan tâm đến bà Phương vì vậy cô ta nói: “Mẹ, con đi làm đây, mẹ ở nhà an phận một chút, đừng lại gây sự gì nữa.”
Mấy ngày nay tinh thần của bà Phương khi tốt khi xấu. Khi tốt thì cũng sẽ giống như bình thường, nhưng vừa phát tác thì tính tình vô cùng hung bạo, hơi chút không như ý thì sẽ la to, thậm chí còn động chạm dao phay. Những tiếng ai oán của những hộ gia đình trong khu nhà bay đầy trời, thậm chí bọn họ còn chạy đến chỗ Phương Lan oán giận rất nhiều lần, còn bảo Phương Lan đưa bà Phương đi bệnh viện tâm thần.
Phương Lan chỉ có thể cười làm lành nói vâng. Nhưng hiện tại cô ta đâu có tiền đưa bà ta đi bệnh viện tâm thần. Mỗi tháng cô ta làm việc mệt gần chết cũng chỉ có hai mươi tệ tiền lương, phí sinh hoạt của bà Phương thì cũng chưa nhìn thấy dù chỉ một xu, có lẽ đều là cho Phương Hoa tiêu rồi. Nghĩ vậy, trong lòng Phương Lan lại nổi lên một cơn bực tức không tên, bực bội đến nỗi không nhịn được, có một loại xúc động muốn huỷ hoại thế giới này.
“Tiểu Hoa…… Tiểu Hoa ở nơi nào? Bên ngoài ăn không ngon ngủ không tốt, con Lan, con đi xem Tiểu Hoa đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play