Mọi người im bặt, không ngờ người bên trong lại là Phương Lan. Vừa nãy họ còn nói hăng say như vậy, bây giờ lại có chút chột dạ.
Nhưng mà sự chột dạ chỉ là tạm thời, rất nhanh mọi người lại bình tĩnh trở lại. Kẻ làm chuyện xấu còn không sợ, họ có gì phải sợ. Ai bảo Phương Lan không biết an phận thủ thường mà đi lại làm loạn, đáng bị người ta nói.
“Cô ăn tối trong đó à, nửa ngày trời không ra!”
Người phụ nữ nói lớn tiếng nhất trước đó, không khách sáo mỉa mai một câu, rồi hất Phương Lan ra.
Cô ta và Phương Lan tuổi tác xấp xỉ, cũng là công nhân thời vụ trong nhà máy. Cha mẹ họ đều là công nhân viên nhà máy, nhưng cô ta và Phương Lan từ nhỏ đã không ưa nhau. Bởi vì cha mẹ thường so sánh cô ta với Phương Lan, nói cô ta không có điểm nào bằng Phương Lan, nói nhiều rồi, cô ta liền hận lây sang Phương Lan.
“Cô gấp gáp như vậy là muốn đi ăn cơm nóng hổi đấy ư, sao không nói? Không phải vừa nãy nói hăng say lắm sao?”
Phương Lan đá một phát, người phụ nữ bị đá suýt ngã vào hố, đúng là có thể kịp ăn cơm nóng hổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT