Bà Phương không giằng co được với những người này. Bà ta không chịu cúi đầu, lại không cãi lại được người ta, không có cách nào nên bảo vệ cổng gọi điện thoại vào văn phòng cho ông Phương để ông ta ra ngoài nhận người.
Phương Tử Đông vội vàng chạy ra, khi nhìn thấy một đám họ hàng thì trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa đã quay đầu lại.
Ông ta mạnh mẽ cười chào hỏi từng người một, nhưng trong lòng lại bồn chồn, trong nhà chỉ có hai phòng, nhiều người như vậy thì ở thế nào được đây?
Đi ở nhà khách thì lại mất một khoản tiền, tại sao những người này lên đây mà đều không báo trước một tiếng, thật không lễ nghĩa chút nào.
Trong lòng mắng mỏ như thế nhưng ngoài mặt lại không dám có một chút khó chịu nào, Phương Tử Đông dẫn họ hàng về nhà, phía sau là bà Phương trầm mặt đi theo. Nếu ở nhà khách thì tuyệt đối không có khả năng, bà ta không có tiền.
Trong nhà cũng không thể ở, ai biết được trên người của những người này có con rận hay chấy gì không. Về nhà thì sẽ cho bọn họ ngồi một lát, rồi sau đó sẽ để cho bọn họ cút đi.
Sau khi về đến nhà, mấy người họ hàng cứ như cá gặp nước, thoải mái vô tư như đang ở chính nhà của mình. Bà Phương ưa sạch sẽ, mỗi ngày đều lau chùi nhà cửa, trên sô pha trên tủ có tấm lụa trắng, vừa xinh đẹp lại có thể che đậy tro bụi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT