Tiêu Giang vừa khéo tỉnh lại. Khi trông thấy rõ nữ tử trước mắt, con ngươi hắn đột nhiên sáng lên:
“Sư muội?”
Hắn đưa tay che ngực, chậm rãi đứng dậy:
“Ta bị yêu thú gây thương tích, lúc kinh hoảng chạy thoát ra ngoài thì lạc mất phương hướng... Không ngờ lại có thể gặp được sư muội ở đây.”
Người này… lại quen biết với Tôn hậu?
Sầm Nhất cùng đám người nhất thời chấn động, âm thầm thở phào vì chưa kịp xuống tay. Bằng không, nếu để Tôn hậu phát hiện bọn họ làm chuyện ác, hậu quả e rằng không gánh nổi.
An Kim không thấy được mấy người bọn họ chột dạ biểu tình, nàng tầm mắt dừng ở thanh niên trên người bị thương, chậm rãi đi đến trước mặt hắn ngồi xổm xuống, lục quang quanh quẩn nơi đầu ngón tay, vì hắn trị liệu.
Mà ánh mắt Tiêu Giang vẫn dừng lại trên người nàng, hắn muốn tìm kiếm dấu vết mà hai mươi năm qua lưu lại trên thân nàng, nhưng lại không phát hiện được điều gì.
Ánh mắt nàng trong vắt thanh triệt, như suối nguồn trong vắt giữa núi cao, từ sâu thẳm toát ra ôn nhu khiến người không kìm được muốn đến gần.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT