Từ nhỏ lớn lên trong nghịch cảnh, An Kim không phải là người có thể nhẫn tâm coi mạng người như cỏ rác. Nhưng cũng chính vì thế, nàng càng không thể dễ dàng buông tha cho kẻ từng đẩy nàng vào vực sâu.
Thấy nàng thái độ lãnh đạm, xa cách như người dưng, lòng Hề Thanh nhói đau. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không nói thêm lời nào, cam chịu chấp nhận cách làm của nàng.
An Kim thu ánh mắt, nhìn thẳng Kiến Huy, giọng bình thản như nước:
“Sư thúc, ngươi từng nghĩ tới chưa... nếu khi đó ngươi không làm gì cả, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, thì sớm muộn gì Sở Ninh cũng sẽ học được Đại Hồi Xuân Quyết, đan điền của ngươi... cũng có thể được chữa lành.”
Lời vừa dứt, Kiến Huy liền phun ra một ngụm máu tươi, sắc đỏ như nhuộm cả đất trời, ánh mắt hắn rực lên tia huyết sắc, tơ máu giăng đầy.
Hắn muốn gào thét, muốn chất vấn, muốn điên cuồng rống lên:
Tại sao?!
Tại sao không thể đến sớm hơn một chút?
Tại sao chỉ khi hắn đã tuyệt vọng đến mức buông bỏ mọi thứ, muốn phản nghịch cả thế giới này... thì mới có người quay lại nói với hắn rằng: "Ngươi đã sai."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play