Thần đứng lặng nơi đó, tận mắt chứng kiến cảnh cô phải chịu.
Đứa trẻ bị ấm ức chẳng bận tâm đến chuyện tro bụi trên người mình có thể làm bẩn y phục thánh khiết của thần hay không, chỉ biết nhào vào lòng ngài.
Có lẽ vì thần mang đến cho cô cảm giác ấm áp quá đỗi, nên bao nhiêu tủi hờn suốt bao năm không thể kìm nén, cô nghẹn ngào kể:
“Con không phải kẻ vô ơn. Từ khi bước chân vào nhà này, con vẫn luôn chăm chỉ múc nước, nhóm lửa, nấu cơm cho cả nhà, rửa sạch từng chiếc bát đĩa… Chỉ mong đổi lại chút đồ ăn mẹ kế ban cho.”
Julius giơ tay, nhẹ nhàng lau vết bẩn trên gương mặt cô.
“Ta biết.”
Thần… đều biết sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play