Vết thương ở đùi Nhị Nguyên chỉ sau một tháng đã lành hẳn.
Mùa đông sắp tới, Dương Nhị Nguyên không chọn lên núi săn bắn kiếm ăn như trước. Giờ trong tay có tiền, những thứ cần thiết có thể mua ở trấn nên anh cũng không vội. Trước khi trời trở lạnh, anh chỉ dẫn vợ con lên núi nhặt ít củi để dự trữ.
Nói là nhặt củi, nhưng thật ra cũng là tiện thể đưa Bảo Nhi ra ngoài chơi.
Lúc chồng còn bị thương ở chân, An Kim không dám một mình đưa con ra ngoài. Bị “giam” trong nhà đã lâu, vừa đặt chân lên núi, Bảo Nhi như được thả về rừng, chạy nhảy khắp nơi.
An Kim chỉ biết cười bất lực. Bảo Nhi tuy giống mẹ về dung mạo, nhưng tính nết thì y như cha.
Bảo Nhi chỉ chịu ngồi đọc sách ở nhà được chừng một canh giờ, sau đó nếu được ra ngoài thì sẽ chạy khắp cả quả đồi.
Hiểu con gái vốn hiếu động, An Kim cũng không ép buộc phải ở nhà đọc sách. Ngày thường, lúc cha ở nhà, Bảo Nhi luôn quấn lấy đòi học bắn cung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT