An Kim được ôm trong lòng, liếc nhìn Dương Tứ Nguyên một lượt từ đầu đến chân.
Hai người rõ ràng là huynh đệ ruột, vậy mà lại chẳng có điểm nào giống nhau. Dương Nhị Nguyên sống mũi cao, môi mỏng, làn da ngăm đen vì nắng gió, bàn tay thô ráp đầy vết chai dày, y phục mặc trên người cũng đã phai màu, rách chỗ nọ vá chỗ kia, mang đậm dáng vẻ lao lực của người làm ruộng.
Trái lại, Dương Tứ Nguyên da dẻ trắng trẻo, mịn màng, trên người lại mặc trường sam thẳng thớm, xem ra từ nhỏ trong nhà được hưởng không ít phần ưu đãi.
Phát hiện ánh mắt nhị tẩu mờ mờ ảo ảo đang đánh giá mình, Dương Tứ Nguyên trong lòng dậy sóng, theo bản năng ưỡn thẳng lưng, ra vẻ đường hoàng.
Nghe nói nhị tẩu là do nhị ca bỏ tiền mua về, nhị ca từ năm mười tám tuổi rời nhà đi lang bạt, tính tình ngày càng kỳ quái, trên mặt lại có thêm một vết sẹo, đến hắn là đệ đệ còn thấy có phần e ngại, huống chi là nữ tử như nhị tẩu.
Nghĩ tới đây, trong lòng hắn thầm đoán: nếu có cơ hội khác, nhị tẩu e là cũng chẳng để mắt đến nhị ca.
“Tẩu tẩu, đồng sinh không dễ gì thi đậu đâu,” Dương Tứ Nguyên hắng giọng, cố ý nói, “Lúc trước cùng ta nhập học chỉ có mình ta vượt qua được kỳ huyện thí.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play