Tờ thư không dài, nét chữ bên trên lại hết sức quen thuộc – là từng nét bút hắn đích thân dạy Dửu Nhi luyện nên. Vậy mà giờ đây, từng chữ một lại hóa thành mũi đao bén nhọn đâm thẳng vào tim hắn.
“Chúc mừng điện hạ đạt được tâm nguyện, vinh đăng đại bảo. Thiếp tự biết thân phận thấp kém, không xứng sánh vai cùng điện hạ, mong người cũng chớ vì thế mà khó xử. Thiếp đưa Ý Nhi rời đi rồi, điện hạ không cần tìm, cũng đừng trút giận lên những người khác trong Đông Cung, họ đều vô tội. Thiếp sẽ chăm sóc Ý Nhi thật tốt, nguyện từ nay đoạn tuyệt tơ duyên, âm trần cách biệt, chẳng còn can hệ.”
Dửu Nhi đi rồi? Nàng thật sự đã rời xa hắn?
Nam nhân môi mỏng khẽ run, đọc xong thư chỉ cảm thấy máu huyết cuồn cuộn, một ngụm tanh ngọt dâng lên nơi cổ họng, cúi người mà phun ra máu tươi.
Máu đỏ rơi trên bức thư, thấm loang từng con chữ, khiến những dòng cuối trở nên nhòe nhoẹt, chẳng còn rõ nét.
“Điện hạ! Điện hạ! Người sao vậy? Mau! Mau truyền thái y!”
Các cung nhân thấy vậy liền biến sắc, cả đám hoảng loạn thất thố, vội vã chạy tới vây quanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play