Ninh Thư vừa nghe đến từ “đào mật”, đã cảm thấy có chút không dám nhìn thẳng. Hắn hơi mím môi, từ chối ý tốt của thầy Triệu. Sau khi bị Tần Dịch diễn giải như vậy, hắn đã không còn tâm trạng muốn ăn đào mật nữa, chỉ sợ về sau hắn cũng không thể thẳng thắn nhìn vào loại trái cây này được nữa.
Hôm nay phòng y tế đến mấy học sinh, đều là có chút bị sốt. Ninh Thư bận rộn cả ngày, hơn nữa còn có một chút việc cần làm. Lúc này cũng có chút mệt mỏi, đi vào phòng tắm, cởi quần áo ra, sau đó ngâm mình vào nước ấm.
Thanh niên hơi nhắm mắt. Không biết sao, lại nhớ đến câu nói kia của nam sinh: "Bác sĩ Ninh, lần sau anh tắm rửa nhớ soi gương một chút..." Hắn không khỏi ma xui quỷ khiến nhìn về phía tấm gương bên cạnh.
Tấm gương trong phòng tắm của Ninh Thư tuy rằng không soi tới toàn thân, nhưng ít nhất cũng có thể xem được một nửa. Hắn nhìn chằm chằm người trong gương, đối phương cũng đang nhìn hắn. Trên khuôn mặt xinh đẹp kia là làn da trong suốt, trắng tinh tế, bởi vì hơi nước, khuôn mặt dần dần nhiễm một chút hồng nhạt.
Hắn hơi chần chờ một chút, vẫn là đứng dậy. Theo tiếng nước tí tách vang lên. Ninh Thư cũng thấy được nửa người trong gương, hắn vội vàng nhìn lướt qua cái bộ phận Tần Dịch đã nói. Lại cảm thấy bỗng dưng có chút nóng lên, đồi núi trắng nõn đầy đặn nhô cao, thật sự có chút quá mức. Đặc biệt là hình dạng đầy đặn, nhìn thế nào cũng có chút...
Đặc biệt là còn dính giọt nước, hơn nữa Ninh Thư vốn dĩ đã trắng. Hắn vội vàng ngồi xuống, sau đó trên mặt một trận xấu hổ, làm sao lại tin vào lời Tần Dịch nói, ma xui quỷ khiến làm ra chuyện này. Ninh Thư rất nhanh đem chuyện này quên đi.
Tần Dịch vẫn sẽ gửi tin nhắn cho hắn, báo cáo tình hình mới mỗi ngày. Ninh Thư ngẫu nhiên sẽ xem một chút, nhưng hắn khắc chế lại ý muốn hồi đáp Tần Dịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT