Đứng ở bên ngoài chính là Bùi Tư Nam.
Ninh Thư nương theo ánh trời nhìn thấy vẻ mặt anh không tính là tốt, không khỏi mở miệng nói: “Đi đâu?”
Thiếu niên hơi rũ đôi mắt, ánh mắt xẹt qua phía sau cậu. Chăn của người khác chỉnh tề gấp lại ở đó, đồ vật của Triệu Tử Dương so với Ninh Thư nhiều hơn, hơn nữa thường ngày cũng không chú ý thu thập. Lúc ở hội học sinh, đã bị Tiết San phê bình rất nhiều lần.
Nhưng hiện tại, bên người nam sinh, những đồ vật không thuộc về cậu. Lại bị thu thập chỉnh tề sạch sẽ, trên tay còn cầm một cái gối ôm Doraemon.
Ninh Thư hiển nhiên là sẽ không thích loại đồ vật này, cho nên là ai không cần nói cũng biết.
Đồ vật của Triệu Tử Dương vì sao bị thu thập chỉnh tề sạch sẽ cũng không cần nói cũng biết, trong lòng Bùi Tư Nam trào ra một cổ tức giận. Vẻ mặt càng thêm lạnh một phần, mất đi phong độ thường ngày: “Tôi đếm tới ba, hiện tại, lập tức thu thập xong đồ của cậu, đi chỗ tôi.”
Ninh Thư thấy anh mắt lạnh nhìn đồ vật trong tay mình, hơi dừng một chút. Buông gối ôm Doraemon của Triệu Tử Dương, mím một chút môi nói: “Tôi ngủ ở chỗ này là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play