Ninh Thư lắc đầu, cắn môi: “Sư tôn, đệ tử chỉ là trong lòng rất loạn…”
Đôi mắt Tư Không Hành Ngọc hơi lóe lên, ngay sau đó nhàn nhạt nói: “Nếu ngươi ngại sư tôn bức quá gấp, vậy sau này chúng ta liền không nói chuyện này nữa.” Đôi mắt hắn hơi nhu hòa xuống, nói: “Thuận theo tự nhiên đi.”
Thiếu niên hơi mở to mắt, dường như không dám tưởng tượng hắn sẽ nói ra những lời như vậy.
Trái tim Ninh Thư đập vài cái, quả thật có chút không thể tin.
Nhưng ngay sau đó, nội tâm y như thở phào nhẹ nhõm. Cứ như một con chim cút mất đi che chở, hiện tại bỗng nhiên nhìn thấy một tảng đá lớn, khẳng định là gấp gáp muốn trốn tránh.
Khuôn mặt tuấn mỹ vô song của Tư Không Hành Ngọc, thần sắc nhàn nhạt. Cao cao tại thượng, lạnh lùng như băng tuyết, nhưng đôi mắt nhạt nhẽo nhìn thiếu niên, lại mang theo một tình tố không giống bình thường: “Nếu ngươi cảm thấy không được tự nhiên, vậy chúng ta cứ như thường ngày mà ở chung.”
Ninh Thư mím môi, nhưng không thể không nói. Lời của đối phương, làm y buông xuống sự đề phòng trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play