Ninh Thư nghe vậy, lập tức có vài phần xấu hổ.
Sắc mặt mang theo vài phần quẫn bách, làn da trắng nõn nhiễm sắc đỏ diễm lệ. Không biết là xấu hổ, hay là bị lạnh mà có.
Thần Vô tôn thượng nhìn thiếu niên trước mặt, như là đang nhìn một vị thần minh vậy. Chỉ là hắn lạnh băng vô dục, ngay cả cặp mắt nhạt nhòa kia đều mang theo cái lạnh vô tận. Ánh mắt hắn dừng lại trên làn da ửng hồng kia, chỉ một khắc, liền dời đi.
Ninh Thư cũng không chú ý, cậu hiện tại hận không thể chui xuống đất, mím môi vì lạnh mà trắng bệch. Có chút mông lung thấp thỏm, nhất thời cũng không biết có nên mặc lại quần áo vừa cởi ra không.
Cũng may Tư Không Hành Ngọc dường như nhìn ra ý đồ của cậu, nhàn nhạt nói: “Nếu đã cởi rồi, cũng không sao.”
Ninh Thư nghe xong những lời này, cảm giác Thần Tôn đã đến phía sau mình.
Quanh thân đối phương luôn mang theo một luồng sương hàn khí, cậu không nhịn được co rúm người lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT