Ninh Thư nghe thấy lời chất vấn này, nhất thời không phản ứng lại, lộ ra một vẻ mặt hơi khó hiểu, nghi hoặc.
Ánh mắt Tư Không Hành Ngọc quét qua người thiếu niên, giọng nói nhàn nhạt: “Ngươi đã đi vào cấm địa?”
Những lời này làm Ninh Thư không khỏi trong lòng căng thẳng, cậu không ngờ mình còn chưa kịp tự thú, lại bị Thần Vô tôn thượng nhìn thấu chỉ trong một cái liếc mắt. Cậu không khỏi liếm môi một chút, có chút thấp thỏm nói: “Sư tôn, đồ nhi biết lỗi, xin sư tôn trách phạt.”
Không ngờ Tư Không Hành Ngọc lại không có ý trách mắng cậu, chỉ nói: “Ngươi nhìn thấy hắn?”
Ninh Thư hơi giật mình, không khỏi ngước mắt nhìn lại.
Gương mặt Thần Vô tôn thượng trắng như tuyết, phong hoa, dù chỉ đứng yên. Cũng có thể làm người ta cảm nhận được sự lạnh băng và vô tình trên người hắn, cặp mắt nhạt nhòa kia, cũng giống như bản thân hắn, không có nửa điểm ôn nhu.
Cậu gật đầu nói: “…Sư tôn, Thương Minh…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play