Ninh Thư lại không ngờ, ngày thứ hai, Thương Minh lại tới nữa.
Việc tu luyện của cậu bị gián đoạn, không khỏi có chút xấu hổ và bực bội: “Nếu ngươi nhàm chán, thì đi ra ngoài dạo chơi nhiều hơn.”
Thương Minh ý có điều chỉ nói: “Bọn họ cũng không biết ta là ai.”
Ninh Thư hơi sững sờ, ngay sau đó phản ứng lại. Có thể người của Thiên Tông Môn cũng không biết Thương Minh rốt cuộc là ai, nếu đối phương đi ra ngoài bị phát hiện, khó tránh khỏi sẽ gây ra xáo trộn.
Cậu đành kìm nén, mím môi nói: “Vậy rốt cuộc ngươi muốn thế nào?”
Thương Minh nói: “Tư Không Hành Ngọc bế quan ít nhất cũng phải hơn một tháng, tháng này ngươi hãy ở bên ta.” Hắn ngữ khí nhàn nhạt, nhưng lại không giống như đang thương lượng, mà là dùng ngữ khí ra lệnh.
Ninh Thư phải bị tức cười, cứ tiếp tục như vậy, tu vi mỗi ngày của cậu sẽ tiến bộ thế nào. Chờ đến khi sư tôn xuất quan, tu vi của cậu không tăng được nửa phần, cậu lại giải thích thế nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT