Ninh Thư cảm thấy có chút buồn cười. Dương công nói những lời này, không khỏi cũng quá mức tự mình cảm thấy tốt đẹp.
“Cháu vẫn luôn xem ngài là trưởng bối của cháu.” Ánh mắt thiếu niên không có ôn nhuận như phía trước, trở nên lạnh nhạt.
Nhưng mà ánh mắt Dương công lại có chút tham lam. Hắn phát hiện, bộ dạng thiếu niên như vậy, càng thêm mê người. Rõ ràng có được làn da trắng nõn như vậy, khuôn mặt tuấn tú tinh xảo xinh đẹp, còn có thân thể tinh tế mềm mại. Khi khóc thút thít trên giường, nhất định sẽ rất chọc người trìu mến, làm người càng là muốn hung hăng mà “yêu thương.”
Ninh Thư không biết Alpha trong đầu đang suy nghĩ cái gì, nhưng hắn cũng đã nhìn ra, cảm xúc trong mắt Dương công càng ngày càng làm hắn không thoải mái, thậm chí cảm thấy ghê tởm. Hắn không nghĩ cùng đối phương có nhiều tiếp xúc, muốn xoay người, mở cửa thư phòng.
Mà liền ngay lúc này, Dương công lại đột nhiên từ sau lưng ôm lấy: “Thư Thư, theo bá bá đi, bá bá nhất định sẽ cho con những thứ tốt nhất. Phần mà Lăng Lăng được đến, cũng sẽ có một phần của con.”
Trên người Ninh Thư bị kích khởi một trận nổi da gà. Hắn trên cổ phủ lên một tầng tức giận mỏng manh, nỗ lực tránh thoát cái ôm của Alpha. Mà Dương công ngửi được mùi hương trên người thiếu niên, ánh mắt càng là tham lam. Hắn cúi đầu, bỗng nhiên nghe thấy một luồng mùi sữa nhàn nhạt, chỉ là không đợi hắn nghe rõ. Chỉ cảm thấy một trận đau nhức.
Ninh Thư thừa dịp đối phương buông ra, vội vàng đẩy ra đối phương. Dương công thấy miệng vết thương mình bị cắn, cũng có một chút tức giận: “Thư Thư, chớ chọc bá bá tức giận.” Hắn nheo lại một chút đôi mắt: “Con cho dù thoát được hôm nay, nhưng mà mẹ con sẽ vẫn luôn ở lại đây…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play