Ninh Thư lập tức đỏ mặt, lúng túng giải thích: “Em không sinh được.”
Văn Dụ Châu cúi đầu, khuôn mặt anh tuấn lộ ra vẻ nghiêm nghị nhưng cặp mắt kia lại nhắm thẳng vào bụng của thiếu niên, hắn duỗi tay ra sờ soạng: “Lần nào Ninh Ninh cũng uống sạch sữa bò của chú, khéo có khi một ngày nào đó sẽ mang thai thật cũng nên.”
Ninh Thư cảm thấy cực kỳ xấu hổ trước lời nói của Văn Dụ Châu, muốn rụt chân về. Văn Dụ Châu lại bế người lên rồi đi thẳng về phía phòng ngủ.
…
Bởi vì kỳ thi đại học đang rất gần hơn nữa Văn Dụ Châu cũng đã xin nghỉ việc rồi nên thời gian hai người được ở bên nhau còn ít hơn cả khi trước.
Văn Dụ Châu nhìn thấy bé con nhưng lại không ăn được, ngoài mặt thì vẫn bình tĩnh lạnh nhạt nhưng thật ra đã phải nín nhịn rất rất rất lâu.
“Đợi tốt nghiệp rồi, nhớ bồi thường tôi.” Văn Dụ Châu ôm bé con vừa mới tắm xong vào lòng, hôn hít một hồi rồi vỗ mông cậu nói: “Ngủ đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT