Ninh Thư khẽ cắn môi, cậu không ngờ là Văn Dụ Châu chỉ muốn kiểm tra nơi đó mà thôi. Cậu không khỏi cảm thấy xấu hổ, sau đó khẽ quay mặt đi bặm môi nói: “Không có gì, chú Văn…”
Văn Dụ Châu không nói gì mà chỉ dùng cặp mắt nghiêm túc kia nhìn thiếu niên một lúc.
Ninh Thư xấu hổ trùm kín chăn, cố gắng dời sự chú ý của người đàn ông đi, nói: “Ngủ ngon, chú Văn.”
Thiếu niên đỏ bừng mặt che kín mình, nhưng ngay sau đó Văn Dụ Châu lại trầm giọng nói: “Ninh Ninh, chẳng lẽ em định nuốt lời à?”
Hắn vươn tay vuốt ve bờ lưng của thiếu niên, Ninh Thư khẽ run hàng lông mi, không nhịn được cắn môi nói: “Chú Văn… Đừng…”
Văn Dụ Châu thu bàn tay có chút ướt át lại, đôi mắt hơi cụp xuống, khàn giọng nói: “Muộn rồi.” Hắn nói một cách mờ ám: “Tôi không vào trong đâu.”
Ninh Thư không đáp mà chỉ ôm chặt lấy chăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT