Văn Huyên tiếp tục nói: “Lúc trước ông ngoại có gọi điện thoại cho em rồi đúng không, bảo em hãy tập ở chung với Nhu Nhu…”
Văn Dụ Châu không khỏi nhíu mày, khẽ liếc qua thiếu niên.
Ninh Thư đứng im tại chỗ, đầu óc quay cuồng.
“Sao cô ấy lại đến đây ở?” Văn Dụ Châu nói: “Một người chưa lập gia đình như cô ấy sẽ không tránh được chuyện bị người ta đồn đoán linh tinh.”
Văn Huyên nghe vậy thì bảo: “Mấy nay nhà em ấy có chút việc nên không có chỗ ở, ông ngoại mới bảo em ấy đến chỗ chị một thời gian… Dụ Châu, từ hồi còn trẻ ông ngoại em và nhà Nhu Nhu đã có quan hệ tốt rồi…”
Văn Dụ Châu không nói gì nữa bởi nơi này dù sao cũng là nhà của Văn Huyên. Ánh mắt hắn có chút lạnh lùng, nói: “Em đã nói rồi, bọn em không phù hợp.”
Văn Huyên phản bác: “Phù hợp hay không thì phải sống chung rồi mới biết được.” Cô nói xong thì quay sang bảo với Ninh Thư: “Tiểu Thư, con có rảnh thì nhớ khuyên nhủ chú Văn con, chú con đã 27 sắp 28 tuổi đến nơi rồi, nếu không kết hôn dần đi thì không ai thèm nữa đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT