Ninh Thư không nói gì. Cậu cảm thấy có lẽ Linh Linh nói đúng, thái độ của Văn Dụ Châu đối với cậu… quả thật hơi kỳ quặc, cứ như đang chờ đợi điều gì đó, nhưng Ninh Thư vẫn nói: “Tôi không thể làm như vậy, chú ấy là em trai của dì Văn.”
Linh Linh cũng không ngờ ý thức đạo đức của ký chủ lại mạnh như vậy, nó không khỏi lẩm bẩm: “Nhưng rõ ràng là người đàn ông đó có suy nghĩ không lành mạnh với cậu mà, hơn nữa Văn Dụ Châu vốn dĩ chính là gay.”
Ninh Thư vẫn lắc đầu, cậu chậm rãi nói: “Để tôi nghĩ cách khác vậy.”
Dù có thế nào cũng phải làm Văn Dụ Châu tha thứ cho mình, Ninh Thư nghĩ thầm.
Cuối tuần này Ninh Thư xin nghỉ hai ngày, cậu vốn muốn về thăm bố Ninh và mẹ Ninh nhưng mấy hôm trước hai người lại trùng hợp đến nhà bà ngoại, ước chừng phải hai ngày nữa mới về được, Ninh Thư đành phải nán lại Văn gia tiếp tục ôn bài.
Xe của Văn Dụ Châu không có ở bên ngoài, dì Văn cũng ra ngoài rồi, giờ trong nhà chỉ còn lại một mình Ninh Thư và bác gái phụ trách việc bếp núc.
Không biết qua bao lâu, Văn Huyên đã trở về, nhưng cô lại không về một mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT