Nhưng cậu vẫn gật đầu đáp: “Cảm ơn thầy đã quan tâm, vết thương của em không có gì đáng ngại đâu ạ.”
Hiệu trưởng lại tiếp tục hỏi han ân cần, lúc nói xin lỗi, lúc lại nói là trường học làm chưa đến nơi đến chốn, sau này bọn họ nhất định sẽ quản lý chặt chẽ.
Ninh Thư vốn cho rằng cô Dương gọi cậu tới chỉ để hỏi han về vết thương, nhưng giờ cậu cũng đã lờ mờ nhận ra được, có lẽ chuyện này liên quan đến cả Văn Dụ Châu.
Ninh Thư cầm cốc trà trong tay, hơi mím môi đáp: “Nếu không có chuyện gì nữa, vậy em xin phép thầy cô về lớp trước.”
Hiệu trưởng nhìn thiếu niên rời đi, nụ cười trên mặt cũng tắt dần. Đêm qua ông nhận được một cuộc điện thoại, nhờ đó mới biết chuyện học sinh kia bị thương, nhưng ông không ngờ được rằng chỉ là một đứa nhóc bị thương mà lại có thể khiến vị kia ra mặt.
Cô Dương thì lại nghĩ đến người đàn ông đẹp trai và trông có vẻ lạnh lùng ấy, không nhịn được hỏi: “Hiệu trưởng, chú Văn của em Ninh…”
Hiệu trưởng nói: “Không nên hỏi thì đừng hỏi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT